Nhật ký

boconganh

Thương gia
Tham gia
12 Tháng một 2012
Bài viết
1,300
Điểm tương tác
1
Đừng bao giờ vẽ ra cho người khác 1 bức tranh khi mà bạn là người họa sĩ không biết tô màu,đừng bao giờ chạm vào cuộc sống của người khác khi mà bạn không thể làm cho họ hạnh phúc...tốt nhất là hãy để họ sống cuộc sống hiện tại,dù cuộc sống của họ có cô đơn nhưng cuộc sống đó vẫn êm đềm.

Tình yêu là gì mà con người ta cứ mãi đi tìm,càng đi thì càng xa. Khi 1 con người bước chân vào cuộc đời của 1 con người khác thì cũng đồng nghĩa với việc vẽ ra cho họ 1 bức tranh tương lai. Nhưng rồi con người đó lại bước đi...để lại nơi đây dc những gì hay chỉ là nuối tiếc...

Với ai đó thì nó là gì?

Hay với ai đó nó chỉ là 1 hiện tại không đầu không cuối, nó chỉ là 1 cánh cửa mà ai đó muốn khép lại mỗi đợt gió lùa qua,và sẽ mở toang khi ai đó muốn ánh sáng tràn vào căn phòng trống.

Nó đã chẳng còn trẻ để rong ruổi với những ước mơ xa, chẳng còn đủ niềm tin để đứng lên nếu bước hụt chân lần nữa. Nó biết bên ai đó lòng nó ấm vậy nhưng hai người vẫn mãi trên hai đường thẳng song song. Nó mãi không thể giữ anh cho riêng mình - dù đã hơn một lần anh khát khao điều ấy,có lẽ nó không có khả năng giữ 1 người cho riêng mình

Chúng mình chẳng có tương lai, cả nó và ai đó đều chưa một lần vẽ nên viễn cảnh cho ngày mai chưa tới ấy. Nó không dám nghĩ và ai đó cũng không hề tưởng tượng đến, bởi nó không biết pha màu hay ai đó cảm thấy run tay khi vẽ bức tranh không ý tưởng.

Nếu ai đó đã biết là không thể thì tại sao lại bước vào cuộc sống của nó,cho nó chút màu sắc rồi lại để nó 1 mình ở giữa khoảng không trung mà nó chẳng biết phải đi về đâu khi mà hiện tại như 1 giấc mơ............Thà người đừng đến....


Em biết gọi anh thế nào đây?
Là bạn? Là anh? Hay là gì khác?
Và trong anh, trời ơi! Em không biết!
Em là gì giữa bề bộn đời anh?

Gọi thế nào cho thỏa nỗi riêng chung
Để không ai khổ tâm, không ai thấy mình có lỗi?
Tất cả tại cuộc đời, cuộc đời tự cho mình rộng rãi
Nhưng cuộc đời có chứa nổi mình đâu?

Không thể gọi đích danh ta là gì của nhau
Đau lòng em, đau lòng anh, đau lòng người, tội lắm!
Nhưng em nghĩ cuộc đời này sâu rộng
Sâu rộng đến vô cùng nên lạc mất hai ta.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Bình luận bằng Facebook

Bên trên