Lũ con này nên giết hết

mit_vt

Tiểu thương tích cực
Tham gia
14 Tháng sáu 2011
Bài viết
283
Điểm tương tác
0
Nhiều người dân sống gần nhà cụ Trần Văn Liêu (86 tuổi, ngụ ở 579/61B Phạm Văn Chí, P.7, Q.6, TP.HCM) không khỏi ngậm ngùi khi nhìn thấy cảnh cụ đã già yếu mà nằm thui thủi một mình dưới mái hiên nhà.


tuoigia.jpg
Cụ Trần Văn Liêu chỉ mong có con cái ở chung, chăm sóc - Ảnh: Bảo Ân​
Mắt cụ đã lòa nhiều, chân không đi lại được và hầu như chỉ bò lết. Mọi việc ăn uống, vệ sinh cá nhân cụ ráng tự làm lấy. Thi thoảng mới có con gái của người vợ sau với đứa cháu đến thăm và giặt giũ quần áo. Nhiều lúc đói quá cụ phải bò ra đường xin hàng xóm chén cháo, miếng cơm cho đỡ đói. Mấy tháng trước, tủi thân quá, cụ đã tự gí điện vào tay để tự tử, may là có người phát hiện cứu kịp thời. Tuy nhiên bác sĩ đã phải cắt bỏ hai đốt ngón tay bị hoại tử của cụ.
Bà Bảy, người hàng xóm, nhìn cảnh cụ ngậm ngùi: “Nhiều khi ổng đói lại tủi thân nên kêu khóc suốt đêm. Lúc vợ chết, mình ổng làm lụng vất vả nuôi sáu, bảy người con, vậy mà nay không có người con nào ở chung chăm sóc cho cha”.
Thấy chúng tôi đến hỏi chuyện, cụ khóc nấc lên. Hai hàng nước mắt chảy ra nơi khóe mắt đầy nếp nhăn, cụ nói: “Giờ tôi già rồi, ăn uống chẳng là bao, chỉ tí nước cháo qua ngày thôi mà. Tôi chỉ mong có đứa con nào về ở cùng thôi... Giờ đây con cái không đứa nào nuôi, chúng lại không cho tôi bán nhà thì tôi lấy tiền đâu mà sống qua ngày. Chẳng lẽ tôi cứ xin cơm cháo hàng xóm mãi”.
Nhà người con gái lớn của cụ nằm cách nhà cụ không xa. Bà Trần Minh Tuấn (53 tuổi, đang là điều dưỡng tại Bệnh viện An Bình, Q.5) tâm sự trong làn nước mắt khi nói về tình cảnh của cha mình: “Tôi và các em vẫn có lo cho cha, thỉnh thoảng vẫn cho tiền cha nhưng đúng là chúng tôi không thể trực tiếp chăm sóc và không thể ở chung với ông được. Đã lâu lắm rồi tôi không ở chung với cha nữa, tính cách cụ cũng có nhiều điều trái ngược lắm. Từ trước giờ cha tôi giáo dục con cái chỉ bằng roi vọt chứ chẳng có tình cảm bao giờ...”.
Bà nói tiếp: “Tôi có một mình, không có gia đình riêng nên chẳng màng gì tới tiền bán nhà đâu. Những đứa em khác thì tôi không biết ý thế nào. Nếu cha muốn bán nhà để sống tốt hơn thì tôi đồng ý. Giờ tôi cũng không nghĩ được cách nào khác và tôi vẫn không thể trực tiếp chăm sóc ông được...”.
Trao đổi về tình cảnh đáng thương của cụ Trần Văn Liêu, chủ tịch UBND P.7, Q.6 Nguyễn Huy Thắng cho biết: “Vừa qua phường có biết hoàn cảnh của cụ. Phường cũng từng mời đại diện gia đình tới trao đổi và gia đình có nói sẽ về chăm sóc cụ tốt hơn. Với hoàn cảnh cụ bây giờ thì phường sẽ cố gắng phối hợp với Hội Người cao tuổi, Hội Phụ nữ, Phòng LĐ-TBXH của phường và quận tìm phương án giúp đỡ cụ”.
 
1 đứa con cũng chẳng ở chung mà 7 đứa con cũng k ai ở chung. Tốt nhất là khỏi đẻ, mang nặng đẻ đau rồi chúng coi mình như rơm rác
 
Ờ nói dc làm dc nha cưng. mai mốt cưới chok về hong đẻ nó óanh cho bầm mắt lun á
 
mấy cái đứa trời đánh ấy cho vào rừng ở với thú
 
1 đứa con cũng chẳng ở chung mà 7 đứa con cũng k ai ở chung. Tốt nhất là khỏi đẻ, mang nặng đẻ đau rồi chúng coi mình như rơm rác

Ờ nói dc làm dc nha cưng. mai mốt cưới chok về hong đẻ nó óanh cho bầm mắt lun á

mấy cái đứa trời đánh ấy cho vào rừng ở với thú

mấy em ................ thui ko có ý kiến
 
mổi gia đình điều có Hoàng cảnh khác nhau,làm sau nói hết dc,mong cho gia đình mình k như vậy là tốt rồi
 
biết con cái như zay hồi trước đẻ ra bóp mũi chết hết cho rùi
 
Đời mà.loại người nào chả có.nhưng mà đối xử với cha mẹ như vậy thì sau này con cái của họ sẽ đối xử tệ bạc với họ hơn nữa.
 

Bình luận bằng Facebook

Bên trên